NGƯỜI THỔI SÁO – TRUYỆN CỔ TÍCH HAY

Thị trấn Newtown là một thị trấn nhỏ và bình lặng, cho đến một ngày nạn chuột phá hoại nổi lên và bắt đầu hoành hành. Không có thứ gì mà bọn chuột không cắn phá, từ những đồ dùng trong nhà như bàn, tủ, chổi, vv. cho đến thức ăn và hoa màu như lúa, khoai, bắp.

Khi bọn chúng mỗi lúc một sinh sôi, thì tiếng kêu của bọn chúng lại là một mối nhức đầu khác. Những tiếng kêu chít chít ầm ĩ hằng đêm khiến không ai có thể ngủ ngon giấc được.

Người dân trong trấn đã cùng nhau thử rất nhiều cách để diệt chuột. Họ lập ra một đội gọi là Đội Săn Chuột, chuyên đi diệt chuột bằng cách dùng mèo, thuốc chuột, rồi cả bẫy, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng ăn thua. Số lượng chuột bị săn chẳng thấm vào đâu so với tốc độ sinh sôi của chúng.

Ông thị trưởng và hội đồng thị trấn vô cùng đau đầu vì điều này. Một ngày kia, trong lúc họ đang có một buổi họp để tìm ra những phương án mới, bỗng có một người đàn ông kì lạ xin được vào hiến kế. Tất cả liền đồng ý để ông ta vào. Người đàn ông quả thực trông rất khác thường. Ông ta cao và gầy với một đôi mắt sắc bén, mặc một loại trang phục được vá lại từ đủ loại vải.

“Các vị có thể gọi tôi là Người Thổi Sáo,” ông ta giới thiệu, “và tôi xin khẳng định rằng mình có thể tiêu diệt hoàn toàn đám chuột phá hoại kia. Xin được hỏi, các vị sẽ trả cho tôi bao nhiêu?

Nghe đến đây, hội đồng thị trấn lại có một mối lo khác. Họ sợ chuột, nhưng họ cũng sợ việc trả tiền. Người Thổi Sáo rõ ràng không phải đến đây để làm từ thiện. Ông ta hét một cái giá cắt cổ là năm mươi bảng Anh. Sau một hồi tự thương lượng, hội đồng thị trấn đồng ý sẽ trả cho ông ta món tiền đó khi xong việc.

Nhận được cái gật đầu, không trì hoãn thêm, người thổi sáo liền cho tay vào túi lấy ra một cây sáo dài. Ông ta vừa đi đến từng con đường lớn nhỏ, vừa thổi lên những tiếng nghe rất chói tai. Đám chuột bị tiếng sáo mê hoặc, con lớn con nhỏ cứ chồng chất nhau đi thành đoàn nối đuôi Người Thổi Sáo. Đám chuột trẻ thì nhanh nhẹn đi trước. Bầy chuột già thì chậm chạp theo sau. Mớ chuột sơ sinh còn chưa mở mắt thì được những con chuột lớn ngậm ra khỏi hang. Người Thổi Sáo bước từng bước chậm rãi để mọi thứ chuột đều có thể theo kịp.

Người Thổi Sáo dẫn dụ đám chuột.

Toàn bộ người dân trong trấn đều cảm thấy thích thú với cảnh tượng này. Họ mở cửa sổ và đồng loạt nhoài người ra trông theo. Nhiều người còn gọi lớn để cảm ơn.

Dần dần, Người Thổi Sáo tiến về phía bờ sông. Tại đây đã có sẵn một con thuyền đang nổi trên mặt nước. Ông ta bước xuống thuyền, và chậm rãi đẩy thuyền ra xa bờ. Đám chuột bị tiếng sáo mê hoặc, cứ tầng tầng lớp lớp chìm hết xuống sông và chết ngộp. Già trẻ lớn bé nhà chuột đều bị diệt sạch.

Xong việc, Người Thổi Sáo bước lên bờ và tiến đến trước mặt ông thị trưởng, hội đồng thị trấn, và tất cả dân trong trấn đang đứng chờ sẵn.

Nạn chuột này đã khiến ngân khố của thị trấn cạn sạch từ lâu. Ông thị trưởng nhìn người đàn ông rồi nghĩ rằng, chỉ là thổi sáo thôi mà, sao lại đòi một số tiền lớn đến vậy, nếu mà biết đến trò con nít này thì chính ông cũng làm được.

Thế là ông ta nói với Người Thổi Sáo: “Thôi nào, ông bạn, ông cũng thấy là thị trấn chúng tôi đang nghèo khó ra sao mà, làm sao chúng tôi có thể đào ra năm mươi bảng mà trả cho ông được? Hay là ông chỉ lấy hai mươi thôi nhé, cũng xứng với công lao mà ông đã giúp chúng tôi!”

“Năm mươi bảng là số tiền mà chúng ta đã đồng ý với nhau,” Người Thổi Sáo nói, “và các người sẽ phải trả đầy đủ. Nếu không, với cây sáo này, tôi sẽ lại thổi lên những điệu nhạc, và các người sẽ phải biết cái giá của nó!”

“Mày đang dọa bọn tao đấy à, cái thằng lang thang này?” ông thị trưởng rít lên, cùng với đó là cái nháy mắt với những người khác trong hội đồng thị trấn, “đám chuột dù sao cũng đã chết sạch rồi, chính mày mới phải cẩn thận với lời mày nói!”

“Được lắm!” Người Thổi Sáo đáp lời một cách bình thản. Rồi ông lại luồn tay vào túi và rút cây sáo ra, thổi lên một điệu nhạc khác. Đó là một điệu nhạc vui tươi và âm vang, nghe ngập tràn tiếng cười và niềm hạnh phúc. Ông ta lại từ từ bước đi dọc các con phố. Trẻ con trong trấn nghe thấy tiếng sáo đều đồng loạt dừng chơi và bước đi theo người đàn ông.

Đám người lớn đứng ngay đơ một chỗ, nhìn người đàn ông dẫn toàn bộ trẻ con trong trấn vào sâu trong rừng, cho đến khi khuất dạng. Từ đó về sau đám trẻ không còn quay về nhà nữa, hoàn toàn mất tích hẳn. Người Thổi Sáo cũng không bao giờ xuất hiện trở lại.

Và người trong trấn đã biết được cái giá phải trả cho sự bội tín của mình.  

HẾT

©2023 Thanh Phú. All rights reserved. Bản dịch thuộc về người dịch.

Đọc thêm về nguồn gốc truyện người thổi sáo: https://en.wikipedia.org/wiki/Pied_Piper_of_Hamelin

Đọc thêm những truyện cổ tích khác: https://tacgiathanhphu.com/category/truyen-ngan/co-tich/

Leave a Comment